Love of my life ~~~

Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010

[NC-17] Phụ hoàng ta muốn ăn ngươi - chương 12


Chương 12



-Mau đưa ta đến nơi ngươi giam giữ tù nhân. – Thanh chùy thủ sắc bén đang tì mạnh vào cổ của hắn, đôi mắt của y như mũi tên lạnh băng xuyên thẳng qua người hắn – không hề có cảm xúc.


Thản nhiên như không có gì xảy ra, hắn ngồi dậy đưa tay vuốt ve gương mặt kiều mị của y, khiến cho đôi bàn tay mảnh dẻ càng ấn mạnh thanh chùy thủ hơn, máu bắt đầu chảy dọc theo cổ rồi mất hút sau hoàng bào đen tuyền


-Nhanh. Đưa ta đến chỗ giam giữ tù nhân.

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 11



Chương 11


*Note : Tuyết ma chu là thú nuôi của bạn Ara, là một con nhện tuyết cực độc, tuy “bạn ấy” thông minh nhưng cũng vẫn không hề nhận ra Jaejoong đang nằm yên, chỉ là hành động theo bản năng, cứ tưởng con mồi còn đang sống, nên mới có hành động cắn và truyền độc chứ không “ăn” ngay khi tiến sát.



-Có trách thì trách ngươi xấu số, mỹ nhân ah~~~ Dongwook thì thầm thả Tuyết ma chu vào Hắc Nguyệt điện sau khi thảy xác của một con sói nhỏ vào phòng Jaejoong đang nằm. Hắn biết bản thân mình đang làm một việc cực kì ác độc, đang hại một tiểu mỹ nhân không có một tấc sắc trong tay trong tình trạng ngủ mê. Tất cả cũng chỉ vì Ara, anh biết ả không hề yêu anh, ả chỉ lợi dụng anh, anh đang ở đây thực thi mệnh lệnh của ả, còn ả giờ này chắc đang hạnh phúc bên cạnh người mình yêu lắm. Nhưng anh cũng chỉ còn duy nhất một lựa chọn để được bên cạnh ả, dù không phải là vị trí …..anh mong muốn.


[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 10



Chương 10

Đôi mắt nâu lạnh lẽo, đầy sát khí trên chiến trường giờ đây như ao thu, trong veo đang chìm đắm vào con người trắng toát trước mặt hắn. Ánh trăng từ phía cửa sổ rọi thẳng vào mái tóc ngân bạch, làn da trắng noãn nà, mềm mịn như tuyết mang theo hương thơm nhè nhẹ. Y nằm trên giường, gương mặt không một chút sinh khí nhưng vẫn phi thường sống động.

Đặt lên bờ môi lạnh lẽo ấy một nụ hôn, hắn cảm thấy hài lòng. Tuy y vẫn nằm yên bất động nhưng đối với hắn, y là sinh vật đẹp đẽ nhất mà hắn được chiêm ngưỡng. Hắn thực sự cũng đã rất ngạc nhiên, cơ thể y không còn một dấu hiệu nào của sự sống cả nhưng vẫn rất ấm và lại mang hương thơm thoang thoảng khiến tinh thần người ta trở nên dễ chịu.

[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 9


Warning: Cảnh nóng ~~~ ai mà chịu không được xin mời “cờ-lít-bách” à ~~~~

Chương 9



Sự phồn hoa có ai ngờ đã được đánh đổi bằng huyết và lệ.


Chiến tranh.


Thứ không nên đến cuối cùng cũng đã đến. Từng hàng người bừng bừng khí thế đang chuẩn bị ra trận. Hai cường quốc không thù oán với nhau, những con dân vô tội không có thù cũng chẳng có chút oán hận phút chốc trong mắt họ chỉ còn những tia nhìn khát máu, những ánh mắt căm giận.

Gió thổi.
Mây kéo đến.
Những cơn bão cát khiến cho không khí chiến trường càng thêm ảm đạm.

[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 8



Chương 8





Một ngụm máu tuôn phun ra khỏi miệng mang theo viên Xà đơn to lớn, tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ nằm lăn lóc dưới sàn, viên xà đơn đã bị vấy máu, nhưng kì lạ thay, những giọt máu đó không tanh tưởi mà ngược lại nó còn mang một mùi hương dịu nhẹ, mùi hương của riêng hắn. Đôi mắt từ từ khép chặt lại, môi nở một nụ cười bình thản, hắn sắp được gặp lại cậu rồi.

                                                                                                
“Rầm”

[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 6 + 7

Chương 6


Gạt bỏ chuyện buồn phiền của mình qua một bên. Yunho chạy vội qua thư phòng của Junsu. Cậu phải làm tròn trách nhiệm mà Yoochun huynh nhờ vả.


-Susu thúc thúc, thúc biết tin gì chưa??? – Yunho vội vả tông cửa chạy vào, hối hả nói với Junsu. Mỉm cười xoa đầu đứa cháu yêu quý, Junsu dịu dàng hỏi:


-Có chuyện gì với con thế Yunnie???


[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 4 + 5


                                                                                   
                                                                                               

                                                                                                            Chương 4


-Phụ hoàng. – Yunho bé nhỏ đang ở độ tuổi tìm tòi, cậu muốn biết những chuyện mấy hôm trước phụ hoàng đã làm với mình. Ngồi trong lòng phụ hoàng, Yunho không khỏi thắc mắc. Cậu muốn biết lí do tại sao phụ hoàng lại muốn “ăn” mình.


-Sao??? – Jaejoong đang phê duyệt tấu chương, dừng bút lại cúi xuống nhìn tiểu bảo bối đang tròn mắt nhìn mình trông thật đáng yêu.


-Sao phụ hoàng lại muốn ăn nhi thần??? – Cặp mắt tròn xoe nhìn Jaejoong với vẻ ngây thơ, đáng yêu