Love of my life ~~~

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 9


Warning: Cảnh nóng ~~~ ai mà chịu không được xin mời “cờ-lít-bách” à ~~~~

Chương 9



Sự phồn hoa có ai ngờ đã được đánh đổi bằng huyết và lệ.


Chiến tranh.


Thứ không nên đến cuối cùng cũng đã đến. Từng hàng người bừng bừng khí thế đang chuẩn bị ra trận. Hai cường quốc không thù oán với nhau, những con dân vô tội không có thù cũng chẳng có chút oán hận phút chốc trong mắt họ chỉ còn những tia nhìn khát máu, những ánh mắt căm giận.

Gió thổi.
Mây kéo đến.
Những cơn bão cát khiến cho không khí chiến trường càng thêm ảm đạm.



Một thân thanh y yên vị trên bạch mã, chiến đấu trên chiến trường nhưng không làm mất đi dáng vẻ thanh thoát. Mái tóc bay phất phơ trong gió khiến cho vẻ đẹp ấy cùng nụ cười buồn như bi thương hơn. Bên cạnh là vị thiếu niên, độ chừng mười tám, ánh mắt không sợ sệt hướng thẳng đến thân thanh y. Ánh mắt chứa chan tình cảm. Sống hay chết. Vẫn cùng nhau.


“Tấn công”


Sau tiếng hô mạnh mẽ của người đang cưỡi hắc lang. Toàn thân được phủ bởi một lớp giáp rắn chắc, trong có vẻ nặng nề nhưng từng hành động của hắn dường như xem sức nặng của nó tựa lông hồng, tất cả quân lính hai bên không hẹn mà cùng nhau tiến lên.


Nhanh chóng cả hai bên không còn là những trang lực sĩ mạnh mẽ nữa, thay vào đó là một màu đen của hắc lang, những cặp mắt đỏ ngầu vằn vện những tia máu đang mạnh mẽ nhe nanh nhắm vào cơ thể to lớn đang uốn éo theo chiều gió của vô số những xà nhân.



Mùi máu tanh tưởi tràn ngập khắp nơi. Toàn bộ chiến trường là nhung nhúc xác của xà nhân cùng hắc lang như hòa với một sắc đỏ của hoàng hôn. Junsu cố áp sát người phu quân mình, đồng thời ra tay trợ thủ. Cậu biết Yoochun trong thời gian gần đây tăng cường luyện tập võ nghệ để bất cứ lúc nào cũng có thể cùng cậu xông ra trận mạt. Thanh y như tắm máu. Từng cử động đưa tay lên, sau đó chém mạnh xuống, những tia máu bắn thẳng vào y phục, hòa cùng nhau, trở thành một huyết y.


Yoochun nhanh chóng đỡ lấy cơ thể đang kiệt sức của Junsu, cơ thể suy yếu vì không nghỉ ngơi nhiều, cộng thêm sự đau thương quá lớn và dùng sức quá nhiều khiến cho Junsu nhanh chóng ngã quỵ, bên hông máu tuôn không ngừng từ những vệt thủng do vết răng sói để lại.


Yoochun dùng hết sức mở đường, đường kiếm mạnh mẽ khiến cho xác những con sói xếp tầng xếp lớp. Anh nhanh chóng đưa Junsu về phía ngọn tháp. Anh đã hứa với Junsu, với bất kì giá nào anh cũng sẽ bảo vệ cơ thể Jaejoong, không để ai tổn hại đến cậu.


Yunho nhanh chóng nhận ra con mồi của mình đang tìm đường tháo chạy, ra lệnh cho toàn bộ dừng lại, hắn cưỡi hắc lang lướt gió đuổi theo hai kẻ trốn chạy. Cái cảm giác đối mặt với con mồi đang run rẩy sợ hãi khiến hắn phấn khích. Không biết tự lúc nào, hắn xem việc người khác đổ máu là một phần thú vị trong cuộc sống của hắn.


Hắn không hiểu sao hai con mồi của hắn lại chui vào đường cùng, nhưng với hắn thì việc đó không quan trọng. Quan trọng với hắn là cảm giác đưa tay cắm sâu vào lòng ngực kẻ thù, cảm nhận được máu tuôn mạnh mẽ ra từ lỗ hỏng đó, hắn muốn tận hưởng tiếng hét sợ hãi từ từ lịm dần.


Kết giới không làm khó được hắn. Sức mạnh trong người hắn giờ đây không đơn giản chỉ là vài ngàn năm yêu khí do hấp thụ được của Ara. Sức mạnh bùng phát từ trong tim hắn. Từ trong mảnh pha lê đen ấy.


“Rầm”


Cánh cửa bị phá nát bởi một chưởng phép của hắn, Junsu đang dùng chút sức lực cuối cùng để mang thân bạch y xinh đẹp từ khối pha lê trắng ấy ra. Yoochun đứng chắn trước Junsu, sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ những người mình yêu thương.


Hắn không quan tâm, mọi thứ trong mắt hắn dường như tan nhanh như bọt biển, ánh mắt hắn bị con người vô hồn, không sức sống đang nằm trong khối pha lê kia hút mất hồn. Cảm giác quen thuộc, thứ cảm giác lần đầu hắn được nếm trải. Mặc kệ hai kẻ đang che mất con người xinh đẹp ấy. Hắn tiến, khoảng cách ngày càng gần.


Hai thân ảnh yếu ớt lao vào tấn công hắn, dùng hết sức bình sinh đang có tiêu diệt hắn. Họ không tiếc mạng sống của mình. Điều họ mong muốn là sự an nghỉ của Jaejoong.


“Keng”


Yunho kịp thời né tránh lưỡi gươm sắc bén, hắn bị phân tâm bởi vẻ đẹp của y. Lực tấn công của Junsu không mạnh nhưng đủ sức làm vỡ tan tành chiếc mặt nạ hắn đang mang. Hắn thực sự tức giận. Hắn sẽ giết bọn tép riu này, sau đó sẽ có thể chiếm hữu người đẹp đang nằm ở kia. Mặt nạ sắt rơi xuống cũng chính là lúc hai con người kia há hốc, cặp mắt ngạc nhiên nhìn thẳng vào hắn.


Khối cầu màu đen thẩm trong tay hắn lớn dần, chuẩn bị đợt công kích đầu tiên của mình, cũng là kết thúc mạng sống nhỏ nhoi của hai kẻ phiền phức đó.


“Yunho”


Junsu lẫn Yoochun đồng thanh hét lên. Nhưng có điều gì đó không đúng. Không phải Yunho đã chết rồi sao, chẳng phải người đang đứng đó là kẻ tàn sát cả vương quốc của họ sao ?? Khối cầu đột nhiên vỡ mất, tan vào không khí, hắn có cảm giác quen thuộc với hai con người trước mặt trong thoáng chốc.


-Yunho??? – Nhíu mày khi nghe cái tên đó. Không phải họ đang gọi mình chứ? Sao lại là Yunho? Hiện tại hắn không cần biết, điều hắn quan tâm chính là con người đang nằm trong khối băng ấy kìa. Quân lính cũng đã nhanh chóng tiến vào tòa tháp, tình thế khiến cho Yoochun và Junsu cảm thấy như đang bị bức vào đường cùng.


“Bắt sống, nhốt vào đại lao”


Giọng nói băng lãnh của hắn vang lên, hắn không hiểu lý do hắn tha chết cho cả hai nhưng hắn cũng muốn biết về thân thế của mình. Hắn sẽ thẩm vấn sau. Junsu và Yoochun như bất lực trước thế mạnh của bọn hắc lang. Họ vẫn không tin vào mắt mình. Người trước mắt chắc chắn không phải là Yunho họ đã từng quen.


-Nếu ngươi còn tính người, thì hãy thả chúng ta cùng phụ hoàng của ngươi đi.—Junsu dùng hết sức lực hét lên, cậu không cam tâm, cậu không cam tâm vì con người mình thương yêu nay lại trở mặt. Và cậu cũng không muốn khi Jaejoong tỉnh dậy, hẳn sẽ rất đau lòng vì đứa hài tử mà mình nhất mực sủng ái này.


-Phụ hoàng ư???


Yunho cười thầm tiến đến khối băng ấy, đưa tay mình chạm vào, cái cảm giác lạnh lẽo xâm chiếm, hắn nhắm mắt, vận dụng sức mạnh từ sau thẫm trong con người mình, từng mảng, từng mảng pha lê bị nhuộm đen, màu đen ấy nhanh chóng bao trùm cả con người ấy, từ những vết rạn nhỏ, sau đó chuyển sang những đường nứt dài rồi vỡ vụn dưới chân hắn.


-Ta không nghĩ con người xinh đẹp này lại là phụ hoàng của ta đâu. Xàm ngôn.


Yunho vừa thì thầm vừa vuốt nhẹ gương mặt đẹp tinh khiết ấy, Hắn muốn chiếm hữu con người đó. Muốn con người đó là của riêng mình. Và hắn đã toại nguyện, hiện giờ, con người ấy là của hắn. Đặt Jaejoong lên hắc lang uy dũng của mình, hắn tiến đến tẩm cung Xà Vương quốc. Không!!! Hiện giờ là bờ cõi của Hắc Lang quốc. Thuộc quyền sở hữu của hắn.

………….


Đôi bàn tay to lớn đang ra sức sờ soạn cơ thể nóng bỏng của Ara. Cô nàng trông thật xinh đẹp và quyến rũ trong trang phục ngủ mỏng manh được vén lên gần phân nữa. Đôi môi ả bị nhấn chìm bởi đôi môi dày của hắn. Cơ thể cường tráng, nâu bóng đang đè chặt cơ thể ả.


Chiếc lưỡi nhớp nháp quét một đường dài từ môi đến tận mang tai rồi vòng xuống chiếc cổ trắng như tuyết. Từng âm thanh dâm dục vang lên khiến căn phòng tràn đầy mùi vị tình dục. Ara vuốt ve từng tấm lưng trần gợi tình của hắn, đôi môi liếm láp từng đường nét cơ bắp của hắn không bỏ sót một điểm nào.

-Ưm….

Tiếng rên của hắn đã khàn đi vì dục vọng khi Ara hôn lên chỗ đang cực lực rung động của hắn, chiếc lưỡi linh hoạt quét dọc thân cái thứ người ta gọi là dục vọng, Đôi môi nhỏ nhắn ngậm nhẹ, đầu ả bắt đầu nhấp nhô lên xuống phần hạ thân của hắn. Cái kẻ đang nằm thở dốc ấy đang được ả đưa đến tận thiên đường khoái lạc.


Ara đưa tay cầm lấy dục vọng đang trương lên cực đại kia từ từ đưa vào mật động nhỏ nhắn của mình. Chỉ nghe một tiếng rên khẽ của ả sau đó bắt đầu chuyển động trên người hắn, đôi mắt nhắm nghiền vì khoái cảm. Hắn đưa tay xoa nắn hai bầu ngực tròn trĩnh của ả, hạ thân ra sức trừu động. Xoay người, đặt cơ thể Ara dưới thân của mình, hạ thân vẫn ra vào một cách đều đặn. Cặp môi đầy đặn của hắn giờ đây được lắp đầy bởi cặp ngực đẫy đà của ả.


-U-know…nhanh…ưm….


Một trận rên rỉ thoát ra từ miệng ả một cách đầy thỏa mãn. Đẩy mạnh lần cuối, hắn khẽ rùng mình, phóng thích toàn bộ vào bên trong, cơ thể nằm đè lên ả như bị rút cạn hết sức lực. Đẩy cơ thể ấy qua một bên, chất dịch trắng dục theo dục vọng của hắn chảy dài hai bên đùi trong của ả.


-Cút đi – Ara sau khi lấy lại nhịp thở, lạnh lùng lên tiếng đuổi cái kẻ đang nằm bên cạnh ra khỏi phòng mình.


Kẻ đang nằm ấy, gương mặt tỏ vẻ sợ hãi, toàn thân không một mảnh vải vội vàng lui ra ngoài.


-Khoan đã.


Ara lên tiếng gọi giật hắn lại, phất tay một cái, cơ thể tráng kiện, cặp mắt hẹp xếch lên, làn da nâu đồng bóng bẩy nhanh chóng được thay thế bởi một tên vô cùng xấu xí, nước da trắng bệch, xanh xao. Ả yêu Yunho, rất yêu Yunho. Ả tìm mọi cách mời gọi hắn nhưng hắn vẫn không đá động gì đến ả. Thời kì động dục đã đến, ả chỉ biết tìm đến những gã khác để thỏa mãn bản thân mình. Ả không muốn bất cứ ai khác động vào người mình ngoại trừ Yunho. Vì thế ả sử dụng một thủ thuật nho nhỏ khi cầu hoan, ả thay thế gương mặt của bạn tình bằng gương mặt của Yunho. Chỉ có thế ả mới có thể hứng thú mà tiếp tục thỏa mãn cùng bạn tình.


-Có gì mới không, Dongwook ???


Ara nằm trên giường, nhắm hờ mắt, lười biếng mở miệng hỏi. Ả biết hắn giỏi, ả đặt cách cho hắn đi theo Yunho để dò la tin tức. Với khả năng của ả thì chỉ một chuyển động nhỏ cũng không thoát khỏi mắt ả, nên ả không cần mất nhiều thời gian để nhận thấy sự có mặt của người khác.


Thân ảnh chớp nhoáng xuất hiện từ mái nhà. Cung kính chắp tay hướng về phía Ara một cách kính cẩn.


-Thưa, Hắc Lang quốc thành công mỹ mãn.


-Thế sao Hắc Lang đế chưa hồi thành ??? – Ara mở mắt, nhìn thẳng vào Dongwook mà hỏi, lòng ả như thiêu đốt, có cái gì đó không yên trong ả. Hắn đã hứa sau khi chiếm được Xà quốc thì sẽ lập ả làm hậu. Vậy sao đến giờ hắn vẫn chưa về???


-Thuộc hạ không biết, chỉ thấy sau khi Hắc lang đế ôm cơ thể của một mỹ nam tử từ tòa tháp lớn mà không diệt cỏ tận gốc, thuộc hạ liền bẩm báo với chủ nhân. – Vẫn gương mặt không một cảm xúc ấy, giọng Dongwook đều đều.


-Mỹ nam tử??? – Ara nhíu mày, giọng ả có vẻ tức giận. Trong lòng tràn ngập một khối hoài nghi. Muốn làm rõ mọi chuyện. – Hắn như thế nào???


-Rất đẹp. Đẹp đến mê hoặc lòng người. – Ánh mắt y có phần mơ màng, tưởng tượng đến gương mặt đẹp như đóa tuyết liên ấy, hạ thân không khỏi nóng bừng.


-Hơn ta ??? – Ara lạnh lùng hỏi nhưng trong lời nói không dấu được vẻ tức giận.


-……. – Dong wook im lặng, bản thân không biết nên trả lời như thế nào.


-Hơn ta không??? -- Ả lặp lại câu hỏi ấy, cơ thể đã từ lâu bước ra khỏi giường, đi đến bên cạnh Dongwook, đưa đôi bàn tay lả lướt, vuốt ve khắp vòm ngực của y.


Ngước mắt lên nhìn, Dongwook không khỏi sững người. Chủ tử hắn trong trang phục mỏng manh, thấy được cả những đường nét gợi cảm bên trong của ả. Ả uốn éo thân mình trước mặt y, phải chăng điều y nghĩ là sự thật ???


Đôi môi anh đào của ả nhanh chóng bắt lấy đôi môi y, chiếc lưỡi linh hoạt mà nuốt lấy từng hơi thở của y, nuốt lấy chiếc lưỡi to lớn, nhớp nháp của y. Dứt ra khỏi nụ hôn, đưa tay vuốt nhẹ qua mặt của Dongwook, hình dáng lẫn gương mặt hắn bắt đầu thay đổi. Y phục buông rũ, căn phòng lại tràn đầy dâm khiếu ( tiếng rên rỉ : ư ư a a đấy ) và mùi vị tình dục. Thời kì động dục của hắc lang đúng là kinh khủng thật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét