Love of my life ~~~

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

[NC-17] Phụ hoàng, ta muốn ăn Ngươi - chương 3




                                           Chương 3




Warnings: Chap này có mild yaoi của *ai đó* và * ai đó*. Bạn nào dị ứng hoặc không muốn xem thì click back. Sau khi xem xong không được để lại những cm không tốt về họ. Thanks.


-Phụ hoàng ~~~~~ Yunho sợ sệt đứng nép một bên gọi nhỏ. Gương mặt hầm hầm của Jaejoong khiến cho cậu run rẩy không dám gọi lớn.  Đại họa. Đúng là đại họa mà ~~~


Không thèm quay qua nhìn Yunho lấy một cái. Jaejoong bàn bạc gì đó với các vị đại thần. Tay nâng ly rượu lên nhấp nháp. Miệng thì nói còn mắt thì tối sầm lại.


Đấy !!!! Chính là đây !! Giận rồi ~~~ Giận 100% rồi. Gương mặt méo xệch của Yunho càng làm cho đứa bé trở nên đáng thương. Trầm trọng rồi. Phụ hoàng đã xem ta như không khí có nghĩa là phụ hoàng ghét ta rồi. Sóng mũi cay cay, Yunho chớp nhẹ mắt, đánh tan những giọt nước muốn trào ra. Không nói không rằng, lũi thũi đi gần bên Jaejoong, leo lên đùi Jaejoong mà ngồi, vòng hay tay ra sau lưng mà ôm chặt. Dụi dụi gương mặt non nớt, đáng yêu vào lòng ngực nóng ấm của Jaejoong.



Toàn thể đại thần trợn tròn mắt, há hốc mồm khi thấy vương đế lạnh lùng, kiêu ngạo đang dịu dàng vuốt lưng cho hài tử đang ngồi trong lòng mình. Mặc dù đã nghe nhiều cung nữ và thái giám trong cùng đồn rằng tiểu hoàng tử được vương đế rất mực sủng ái nhưng không ai ngờ rằng cậu bé lại được sủng ái như thế.


Jaejoong đang rất giận Yunho vì dám hôn người khác nhưng khi cảm nhận được khối thân thể mềm mại đang vùi vào ngực mình, lòng Jaejoong ấm lại. Cơn giận cũng không biết biến mất từ lúc nào, dịu dàng đưa đôi tay trắng mịn của mình mà vuốt ve lưng hài tử. Môi mỉm cười vô thức.


Các vì đại thần có mặt trong điện thần lại một lần nữa được một phen há hốc mồm. Vương đế cười. Có phải là ngài đã cười. Không một ai tin vào mắt mình nữa. Chỉ trừ bọn cung nữ hầu hạ Yunho đã quen mắt với nụ cười ấy, nên khả năng miễn dịch cũng cao hơn. Hắn bình thường đã đẹp. Không !!! Phải nói là rất đẹp. Nay gương mặt lạnh băng ấy lại được thay thế mặt một nụ cười rất ư là dịu dàng, khiến cho ai ai cũng phải mê mẫn, ngây dại mà nhìn. Sứ thần các vương quốc khác lại được một phen chiêm ngưỡng “đại mĩ nhân” của Xà quốc.



Yunho ngồi trong lòng Jaejoong nghịch ngợm, hết vùi mặt vào ngực rồi lại  dụi mặt vào cổ Jaejoong, hơi thở nóng hổi phả ra chạm vào làn da trắng mịn khiến cho Jaejoong rùng mình. Dù sao thì bản thân hắn cũng đang ở tuổi “sung sức”, lại không ưa bọn nữ nhân nham hiểm nên trong hậu cung vẫn còn đang trống rỗng. Mà ngày nào cũng phải ôm tên tiểu hài tử ngày đi ngủ. Nay lại có rượu, khiến cho những kiềm chế của cậu bùng nổ. Hạ thân có phản ứng. Đứng thẳng. Cố gắng hết sức để kiếm chế dục vọng không tên đang bộc phát. Nhưng cái kẻ đáng yêu, không biết gì ấy cứ liên tục cử động, khiến bản thân hắn đang dần mất tự chủ

-Phụ hoàng ~~~~ Yunho tròn mắt ngước lên nhìn phụ hoàng của mình.


-Ngươi buồn ngủ không??? Ta bế người về thư phòng nghĩ ngơi ??? – Jaejoong như không thể kiềm chế được dục vọng của mình. Mặt đỏ bừng, gấp gáp hỏi Yunho.


-Nhi thần chưa buồn ngũ. Nhưng phụ hoàng bệnh hả. Mặt phụ hoàng đỏ quá. – Yunho ngây thơ trả lời. Đưa tay vuốt nhẹ lên gương đỏ gấc của phụ hoàng mình. Cơ thể nhỏ nhắn cũng từ đó mà di chuyển theo. Vô tình va chạm và chà sát vào cái thứ dục vọng đang muốn bùng nổ của Jaejoong


-Nhanh đi về. – Sức chịu đưng của Jaejoong như vượt quá giới hạn cho phép. Bế Yunho đứng dậy tuyên bố với quần thần có mặt


-Ta hơi mệt. Cái khanh cứ vui vẻ đi. Ta về nghỉ ngơi trước – Nói rồi bế nhanh Yunho về ngự thư phòng. Đặt nhanh Yunho xuống long sàn rồi nhanh chóng đến dục trì để thoa mãn dục vọng của mình.


Nhưng dường như ông trời không thương hắn. Vội vả bước đi nhưng lại nhíu mày khi bị vật gì đó giữ lại. Khó chịu quay lại nhìn thì tâm hắn dường như dịu lại. Yunho với đôi mắt cún con đang nắm chặt tay áo hắn, không buông. Một bên là dục vọng, một bên là cậu. Hắn không thể để cậu bên cạnh mà thỏa mãn dục vọng của mình.


-Thả ra để ta đi tắm. – Giọng hắn khàn khàn chứng tỏ bản năng của một người đàn ông đã chiến thắng lí trí làm phụ hoàng của hắn.


-Không. Nhi thần sợ ở một mình. Nhi thần muốn đi với phụ hoàng.—Yunho vẫn ôm chặt cánh tay hắn, dụi mặt vào cánh tay mềm mại của hắn, nhìn hắn với đôi mắt long lanh, to tròn.


Nhìn Yunho nũng nịu, chân mày hắn giãn ra, mỉm cười. Dục vọng hạ thân cũng được dập tắt từ từ. Gương mặt đõ ứng của cô bé đáng yêu lướt qua đầu hắn, mặt hắn tối sầm lại. Hắn tức giận. Thực sự đang rất tức giận tên tiểu quỷ mới mười tuổi kia. Nó dám hôn người khác ngoài hắn ư ????


Ngồi lên long sàn, Jaejoong nâng gương mặt Yunho lên, đặt lên môi cậu một nụ hôn. Nụ hôn của tên đại ma đầu xảo trá, lạnh lùng với một tiểu hài tử mười tuổi đáng yêu, chưa biết sự đời. Hắn không có ý định hôn cậu, hắn chỉ tức giận muốn xóa sạch nụ hôn của Yunho với cô bé ấy bằng chính đôi môi của mình. Nhưng hiện tại hắn không thể nào dứt môi ra được.


Môi cậu mềm quá. Môi cậu ngọt quá. Hắn không muốn dứt ra. Nhưng sao cậu không mở miệng ra cho lưỡi hắn đi vào??? Một tay choàng qua ôm eo cậu, một tay đưa lên bóp mạnh vào miệng cậu, khiến Yunho đau đớn mở miệng ra. Nhanh chóng luồn chiếc lưỡi ướt át của mình vào chiếc miệng nhỏ nhắn của cậu. Hắn thèm khát cuốn lấy lưỡi cậu mà mút mát. Đưa hai tay cởi đai lưng của Yunho, xoa đều lên làn da mịn màng của cậu. Nụ hôn trượt dần xuống cổ, hắn ra sức để lại trên làn da non nớt đầy rẫy những vết răng cùng những dấu hôn đỏ bầm. Dục vọng giữa hai chân cũng đã nóng rực từ lâu. Nụ hôn mạnh bạo khiến cho đôi môi nhỏ, xinh xắn của cậu phút chốc sưng lên, nước bọt cũng theo đó mà chảy tràn ra hai bên miệng.



Hết lưỡi bị tấn công đến thở không nỗi, giờ đến cổ và ngực cậu bị đàn áp. Cám giác khó chịu từ chiếc lưỡi ẩm ướt của phụ hoàng mang đến, Yunho bất giác rên nhẹ lên. Sự vô tình của Yunho càng khiến cho Jaejoong khó kiềm chế bản thân hơn.


-Uhm….phụ..h..hoàng….nhột….q…quá…. – Yunho thở hổn hển vì cảm giác nhột nhạt trên da mình. Lần đầu tiên cậu cảm nhận được cái thứ cảm giác nguy hiểm này. Lạ. Nó lạ lắm.


-Uhm….giúp….t…ta… -- Jaejoong trả lời trong khi duy trì nụ hôn ướt át với Yunho, kéo tay Yunho đặt lên chỗ nóng rực giữa hai chân của mình.


Yunho mở to mắt nhìn phụ hoàng mình, cậu mười tuổi. Cái tuổi không biết chuyện mình và phụ hoàng đang làm là gì. Cơ thể cậu không còn nghe lời cậu nữa. Mềm nhũn và vô lực.


-Giúp…t…ta....nếu…k..không…m…muốn…bị…bỏ…m…một….ưm…mình… -- Jaejoong thở gấp, nói không ra hơi, giọng đứt quãng. Môi hắn vẫn gắn chặt trên môi của cậu



Tuy hắn là yêu quái, là xà tinh nhưng hắn đã ra lệnh cấm kị bất cứ ai hóa phép biến thân trước mặt cậu, khiến cậu sợ hãi. Cậu sống trong vương quốc phép thuật nhưng giống như cuộc sống bình thường trong cung điện và hắn là vua. Có một thứ Yunho rất sợ. Cậu sợ phải ở một mình. Từ nhỏ đến lớn, cậu luôn ngủ cùng hắn. Như sợ hắn bỏ rơi cậu, bỏ cậu ngủ một mình, Yunho hoảng sợ làm theo lời hắn. Di chuyển bàn tay nhỏ nhắn, tròn trịa của mình chà xát lên dục vọng đang căng cứng của hắn qua lớp quần lụa.


-Ưm….


Jaejoong rên khẽ khi cảm nhận được bàn tay mịn màng của cậu chuyển động, rời môi Yunho ra khi thấy cậu dường như ngất đi vì thiếu oxi, dịch vị ướt át kéo dài từ môi hắn đến môi cậu tạo thành một sợi chỉ nước trong suốt không màu nhưng có vị ( lol…vị gì đây =]] ). Ngắm nhìn con người nhỏ bé, hoàn hảo đang nằm dưới thân mình, lòng Jaejoong càng nóng hơn, đặt đôi bàn tay nhỏ bé vào trong chiếc quần lụa của mình, hắn muốn cảm nhận đôi bàn tay nhỏ bé ấy, hắn muốn vấy bẩn cậu. Muốn cậu chỉ thuộc về riêng hắn.


Yunho chà xát đôi lên thứ đang căng cứng trong tay mình. Cậu không biết làm gì. Cậu chỉ biết làm theo yêu cầu của Jaejoong. Cậu sợ hắn giận. Bàn tay vẫn vuốt ve lên xuống. Chỉ cảm thấy vật to lớn đang được giữ trong tay run lên sau đó lại lớn hơn.


Vô thức cảm nhận đôi môi mình quá rãnh rỗi. Yunho chồm người về phía trước, đặt môi mình lên đôi đôi đang hé mở vì thở gấp của hắn. Luồn chiếc lưỡi nhỏ bé vào vòm miệng hắn mà di chuyển. Jaejoong nhanh chóng đáp trả cậu. Cuốn cậu vào dục vọng của riêng hắn.


Yunho tách môi mình ra khỏi môi hắn, cắn nhẹ lên trái cổ hắn khiến Jaejoong rùng mình. Hắn cảm nhận được đầu lưỡi cậu mút nhẹ lên da hắn khi môi cậu chạm vào yết hầu. Jaejoong khẽ rên lên một tiếng, cậu không ngờ tên tiểu quỷ này lại có thể hành động như vậy. Đôi tay cậu vẫn vuốt ve cái thứ căng cứng không ngừng, nhanh chậm thất thường ( mỏi tay í mà), mạnh nhẹ không đều ( người ta mới mười tuổi mà lị).


Jaejoong siết chặt vòng eo Yunho , ép sát cơ thể cả hai vào nhau. Hắn sắp bùng nổ. Thoáng rùng mình, dục vọng trong tay Yunho phun trào, thứ dịch trắng đục sền sệt dính khắp tay cậu.


Với tay lấy mảnh y phục của mình lau tay cho Yunho, Jaejoong kéo Yunho về phía mình, hôn lên má cậu, rồi bế cậu đến dục trì thanh tẩy cơ thể.


……………………….



Dục trì



Jaejoong ôm lấy Yunho bước xuống dục trì, hơi nước bốc lên dày đặc càng khiến cho hai người họ, một lớn một bé không mảnh vải che thân trở nên hư ảo, đẹp  như tiên cảnh. Đẹp đến mị người.


Nhẹ nhàng đưa đôi bàn tay trắng mịn vuốt ve làn da mịn màng của kẻ đang ngồi trong lòng mình. Yunho vòng tay ôm chặt lấy eo hắn, nhắm chặt đôi mắt, tựa hẳn vào nhực hắn như thư giãn. Đôi tay nhỏ nhắn di chuyển từ eo lên lưng, chà sát trên cơ thể mềm mịn ấy. Hơi nước trong dục trì làm cho Jaejoong thập phần kiều diễm. Ngắm nhìn cơ thể mềm mại đang lọt thỏm trong lòng mình, gương mặt đỏ bừng chốc chốc lại ngước lên nhìn hắn, chốc chốc lại bo bo vào má hắn vài cái, Jaejoong siết chặt hài tử vào lòng mình, ôn nhu thì thầm


-Bảo bảo của ta. Ta muốn ăn Ngươi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét