Love of my life ~~~

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

[NC-17] Tình yêu của Đậu Ngố - Chương 3

Chap 3

Sân thượng trường DongBang
-Khi nào cậu sẽ bắt đầu???? – Yunho thong thả nhả từng đợt khói vào không khí, đôi mắt đang nhắm hờ, hỏi Yoochun.
-Cậu quan tâm??? – Yoochun trả lời với vẻ mặt bất cần đời và cái nhếch mép cố hữu.
-Tớ không có tâm trạng đùa giỡn đâu và cũng không có lý do gì khiến tớ quan tâm cả...—Yunho nhăn mặt trả lời Yoochun, thằng bạn chí cốt, lúc nào cũng đùa giỡn được.
-Vốn dĩ Jaejoong là người của cậu nhưng cậu lại nhường cho tớ. Vậy thì cứ từ từ thưởng thức tài nghệ của tớ đi, chuyện vui chưa bắt đầu mà, haha… – Yoochun tự tin với khả năng của mình, anh đã để ý Jaejoong ngay từ đầu nhưng do cậu là vợ chưa cưới của Yunho nên anh không hành động. Giờ thì thoải mái rồi. Mỉm cười vì suy nghĩ của mình. – Ok !!! Giao dịch hoàn thành nhé.

…………….Flash Back…………………
Bar Mirotic
-Hyung tính sao với thằng nhóc đó? – ChangMin vừa ăn vừa hỏi Yunho, cậu ấn tượng với Jaejoong từ lần đầu tiên gặp, khó có ai sống nổi khi đối đầu với Jung Yunho thiếu gia.
-Cái thằng nhóc đó…. không biết dùng chiêu gì lấy lòng bố tớ rồi bám riết lấy tớ…. – Yunho trả lời một cách bực bội khi đang tưởng tượng đến bộ mặt giả vờ ngây thơ của Jaejoong.
-Lâu lắm rồi mới có chuyện thú vị thế này mà!!! – Yoochun vừa nhăm nhi ly rượu, màu rượu đỏ sóng sánh thật đẹp.
-Cậu vẫn giữ cái sở thích tầm thường đó hả??? – Yunho ngạc nhiên nhìn Yoochun.
-Nói thế là sao??? Jaejoong vừa mạnh mẽ lại rất dễ thương. – Tưởng tượng hình ảnh Jaejoong dám đối đầu với Tiffany, Yoochun lại mỉm cười, lâu rồi anh chưa thấy chuyện gì thú vị như chuyện này.
-Hyung à, Jaejoong hyung là vợ chưa cưới của Yunho hyung mà...— Changmin tức tối vì trò đùa quá trớn của Yoochun nhưng thực ra….không ai biết, kể cả Changmin, Yunho và cả Jaejoong là anh không hề đùa.
Anh thích Jaejoong.
-Sao hả???? Nếu cậu muốn tớ chinh phục Jaejoong để giải thoát cho cậu, nếu vậy thì cậu ấy sẽ tự nguyện say goodbye cậu thôi, phải không???? – Yoochun như đi guốc trong bụng Yunho, anh luôn biết hắn muốn gì.
-Nếu cậu thích thì cứ làm đi…..—Yunho xoa thái dương, trả lời nghiêm túc, anh thực sự cảm thấy Jaejoong cực kì phiền phức, anh chưa hề nghĩ và chưa bao giờ nghĩ sẽ lấy một đứa con trai làm vợ cả.
………………End Flash………………
Jung gia
-Yunho, lên phòng gọi Jaejoong xuống, ta có chuyện muốn nói với hai con.—Giọng ông Jung lạnh lùng vang lên, không còn là người đàn ông vui vẻ khi trò chuyện với Jaejoong nữa.
< Sao mỗi lần nói chuyện với mình thì mặt mũi hầm hầm, còn có Jaejoong thì cười đùa như con nít, làm như tên đó là con ruột còn mình là con ở không bằng.> -- Yunho’s POV
Jaejoong uể oải theo Yunho xuống dưới phòng khách. Ngồi phịch xuống ghế, hướng ánh nhìn về phía người đàn ông đang tỏ ra một cách nghiêm túc kia.
-Appa Jaejoong sẽ lên đây thăm Jaejoong….
-SAO Ạ??? – Cả hai đồng thanh thét lên, cắt đứt câu nói của ông Jung.
-Gì mà ngạc nhiên vậy???? Appa Jaejoong lo cho con trai út nên muốn lên đây thăm là điều đương nhiên. – ông Jung nhíu mày khi thấy thái độ thái quá của cả hai khi nghe tin appa của Jaejoong đến thăm.
-Dạ….dạ…con rất vui ạ !!!! – Jaejoong miệng thì cười còn ánh mắt hiện lên một nỗi lo lắng.
< Trời ơi, khổ ghê…..đúng là tin sét đánh mà..> --Jaejoong’s POV
-Được rồi, hai con lên phòng nghỉ đi, appa phải gọi điện thoại cho ông thông gia mới được.— Quay người bước đi để Jaejoong và Yunho ngồi thơ thẫn như hai cái xác khô.
…………….
Vườn sau biệt thự Jung gia
Jaejoong’s POV
Khổ ghê!!!! Ba lên đây nhất định là hối thúc hôn sự này rồi….
Còn chưa biết Yunho tính tình thế nào đã vội cuốn đồ lên đầy rồi, bây giờ đã biết con người hắn như thế nào lại không có cách nào để thoát khỏi chuyện này. Haiz…. mình thiệt là hấp tấp quá đi thôi !!!!
End Jaejoong’s POV
“Tõm”
Tiếng đá rơi xuống chiếc hồ trước mặt cắt đứt luồn suy nghĩ của Jaejoong.
-Cậu lo mà giải quyết chuyện này đi.— Giọng Yunho lạnh lùng vang lên.
-Cái gì???? – Jaejoong mở to mắt nhìn con người trước mặt, chính hắn là người không chịu hợp tác với cậu trong chuyện hôn sự này, bây giờ lại bảo cậu một mình giải quyết hết tất cả.
-Tôi nói cậu đó. Cậu phải ngăn cản buổi xem mắt này. – Yunho lớn tiếng quát Jaejoong, trong lòng đang thầm mắng cái con người “ngu đần” đang ngồi trước mặt mình.
-Anh có quyền gì mà lớn tiếng với tôi vậy hả? Bực bội. Bộ anh tưởng tôi muốn kết hôn với con gấu dữ tợn như anh sao?—Jaejoong bực bội, nói năng cộc lốc khi thấy thái độ của Yunho đối với mình.
-CÁI GÌ??? – Yunho hét lên.
-Anh điếc hả??? Tôi nói là tôi không bao giờ muốn appa tôi lên đây. Nhưng bây giờ thì tôi phải làm sao chứ, appa tôi nhất quyết đòi lên thì làm sao tôi ngăn cản được ??? – Jaejoong bực bội vì không biết sẽ hành xử thế nào khi appa cậu lên nay lại còn gặp Yunho làm toáng lên. Thiệt là bực mình quá sức. Cậu tức giận mắng tên ngố một trận rồi thở hồng hộc.
-Cậu là con ông ấy mà, hãy năn nỉ thuyết phục appa cậu đi chứ!!! Sao lại nói một câu vô trách nhiệm như vậy hả??? —Yunho cũng bực bội vì lần đầu tiên có người dám lớn tiếng với mình như vậy, đừng tưởng là appa hắn thương yêu rồi thì muốn làm gì thì làm.
-Không biết. Tôi chịu thua. Anh muốn thì tự nghĩ cách đi. – Đừng dậy, phủi phủi quần, cậu xoay người bước đi.
“Soạt”
“Ùm”
Hai tiếng động lớn vang lên cũng chính là lúc hai con người đang hiên ngang đấu võ mồm với nhau nay lại cùng nhau “âu yếm” dưới hồ.
-Yah, lớn rồi mà sao đi đứng chẳng cẩn thận gì hết vậy??? Có chết thì cũng chịu một mình đi chứ, lại còn kéo theo tôi nữa…. Chết tiệt, aizz… -- Hắn khó chịu khi bị kéo theo, cậu có trượt chân té ngã thì cũng tự chịu đi, dám kéo theo hắn, lại nằm trên người hắn không chịu đứng dậy, muốn gì đây chứ. Hừ.
-Ai kêu đứng trước mặt tôi làm gì, tự nhiên nổi khùng lên.--- Jaejoong chu mỏ cãi lại --- mà sao tôi bị té anh không thèm quan tâm tới là sao, anh làm CHỒNG CHƯA CƯỚI của tôi như vậy đó hả??? – Jaejoong hét toáng lên khi cứ bị Yunho la lối như vậy, sức chịu đựng của cậu cũng có giới hạn chứ, với người khác thì cậu không biết, anh muốn làm thiếu gia hay đại công tử thì cậu cũng mặc kệ nhưng với cậu anh cũng chỉ là một tên nam sinh nhiều của, cậy quyền thế mà thôi.
-Tôi nói tôi muốn trở thành CHỒNG CHƯA CƯỚI cậu hồi nào ??? Cậu mà biến mất khỏi cuộc đời tôi thì tôi mang ơn cậu nhiều lắm đó. Tôi phải làm sao thì cậu mới chịu biến đi đây hả??? – Yunho cứ thế mà chửi thẳng vào mặt Jaejoong, những buồn bực cứ thế mà tuôn ra rồi mới kịp suy nghĩ những gì vừa nói. Tự nhiên người ta mới 17 tuổi, chưa có cả nụ hôn đầu đời lại đi bắt người ta lấy vợ, có điên lên không chứ.
“Chát”
Vết đỏ in hằn lên mặt Yunho. Jaejoong uất ức, nước mắt ứa ra khi bị Yunho nói như thể mình là thứ gì đó phiền phức lắm, cậu cũng đâu muốn phải lấy anh chứ. Sao lại nói cậu như vậy. Đồ đáng ghét.
-Đáng lẽ ngay từ đầu anh phải từ chối chứ. Ngay từ đầu…..— Câu nói bị cắt ngang vì nước mắt, những tiếng nấc nhẹ cứ vang lên, nước mắt chảy càng nhiều hơn.
Chụp lấy tay Jaejoong kéo sát lại gần mình, Yunho thực sự khó chịu khi thấy cậu khóc. Hắn ghét cậu. Đúng!!!! Thế sao hắn lại không muốn gương mặt kia thấm đẫm nước mắt cơ chứ. Sao lại thế????
-Nếu cậu muốn trở thành vợ tôi như vậy thì ráng hầu hạ, chiều chuộng tôi đi. Lúc đó tôi sẽ suy nghĩ lại mà kết hôn với cậu. – Lại một câu nói tuôn ra trước khi suy nghĩ. Đứng trước Jaejoong hắn không còn là bản thân mình nữa rồi. Những lời nói cứ vô thức mà thốt ra. Điên rồi. Đúng, hắn điên rồi. Có điên hắn mới đang hôn cậu. Hôn cậu???? Đúng!!!! Hắn không muốn tiếng nấc phát ra nữa, thật là ồn ào khó chịu, hắn không muốn cậu khóc, hắn phải chặn nó lại. Chỉ đơn giản là như thế, phải không Jung Yunho???
Jaejoong vùng vẫy ra khỏi vòng tay Yunho, cậu mím chặt môi không cho lưỡi Yunho tràn vào.
“Phập”—Dòng máu đỏ tươi chảy từ môi dưới của Jaejoong, như thiếu kiên nhẫn chờ đợi Jaejoong hé miệng, Yunho cắn vào môi cậu….
-Aaa….
Tiếng hét chưa kịp hét lên trọn vẹn thì lưỡi của Yunho đã len vào trong, lôi kéo chiếc lưỡi nhỏ nhắn vô cùng ẩm ướt ấy.
Yunho’s POV
Ngọt quá!!!!
Môi cậu ấy ngọt quá!!!
Mình chỉ muốn cậu ấy hết khóc thôi mà nhưng sao lại không thể dứt ra được thế này, aizz!
Mình muốn nữa….. nhiều hơn nữa…..
End Yunho’s POV
Jaejoong’s POV
Uhm….Sao tự nhiên anh ta lại hôn mình….
Uhm…. Khó thở…..chắc mình chết mất…
Aaaaaaaaaa……Tên biến thái kia có buông ta ra không…….
Đồ biến thái………đừng trách ta.
End Jaejoong’s POV
“Hự”
-Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Tiếng Yunho lảnh lót vang lên, hai tay ôm phần hạ thân của mình vừa bị Jaejoong lên gối không thương tiếc.
-Cậu…cậu…..—Yunho lắp bắp vì cái đau đang xâm chiếm phần quan trọng trong cơ thể của mình.
-Đồ hạ lưu, tôi biết anh chẳng ra gì, không ngờ anh lại đê tiện đến mức này. – Quẹt ngang môi mình như muốn xóa bỏ nụ hôn vừa rồi, nước mắt cậu lại tiếp tục rơi.
-Giờ mới biết à???? Bậy giờ vẫn chưa muộn đâu. Nếu đây không phải là điều cậu mong đợi thì hãy quay về nhà cậu đi. – Giọng trầm vang lên, ánh mắt lạnh băng áp đảo tinh thần Jaejoong, nhưng cậu là ai cứ. Cậu là Kim Jaejoong cơ mà….. Cậu là Kim Jaejoong.
-Dù đây không phải là điều tôi muốn nhưng tôi sẽ không về nhà đâu. Dù có phải lấy người chồng khủng bố, biến thái như anh thì tôi cũng không thể bỏ về nhà được-- Jaejoong quay người bỏ chạy sau khi thét lên một tràn với Yunho. Cậu không thể chịu đựng được hắn nữa. Hắn quá đáng lắm. Cậu nhất định không thèm nhìn mặt hắn nữa. Kể từ bây giờ, cậu xin khẳng định lại một lần nữa : “ Kim Jaejoong ghét Jung Yunho nhất trên đời”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét