Love of my life ~~~

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

[NC-17] Tình yêu của Đậu Ngố - Chương 2


Chap 2


Trường DongBang
-Xin chào các bạn, mình tên là Kim Jaejoong. Sau này mong các bạn giúp đỡ. – Jaejoong vui vẻ nở một nụ cười đúng chất “quê mùa dân dã” của mình ra chào mọi người.
Sau lời chào hỏi cực kì ấn tượng, mọi người giương mắt nhìn Jaejoong bằng những ánh mắt soi mói và nụ cười khinh khỉnh.
-Nhìn cách nó mặc đồ kìa…..
-Gì vậy nhỉ???? Nó đến đây để làm ruộng à???….Hahahah
-Kim Jaejoong ah….. tên cậu mang tên loài cây nào vậy?….Hahahah
-Thằng đó quê mùa thấy sợ luôn……

Jaejoong không thèm để ý đến những lời nói của mọi người, dò mắt tìm kiếm quanh lớp, mắt sáng rỡ lên khi thấy Yunho đang chằm chằm nhìn mình. Hất mặt lên không thèm nhìn hắn. Bước xuống ngồi vào chỗ thầy giáo chỉ định. Cậu ghét hắn. Đúng!!! Rất ghét. Từ cái ấn tượng gặp mặt thì cậu đã cảm thấy không ưa gì hắn rồi. Cậu chỉ vui vẻ với hắn khi có mặt ông Jung thôi….
…………
-Nè!!!! Học sinh chuyển trường….!! – Giọng nói đanh đá cắt đứt trạng thái mơ màng của cậu, định chợp mắt tí mà đã bị làm phiền, thật là, cậu khó chịu giương mắt lên nhìn về phía phát ra giọng nói đó.
-Ơ…cậu gọi tớ hả???? –Jaejoong nhìn người con gái đừng trước mặt mình. < Xinh đẹp thật > --Jaejoong thầm nghĩ.
-Đi theo tôi, có người muốn gặp cậu!!!!—Quay ngoắc người, cô gái bước đi, không thèm để ý đến phản ứng của cậu.
………..
Sân thượng của trường
-Tớ dẫn cậu ta đến rồi nè…. – Giọng nói dịu dàng một cách bất ngờ, Jaejoong không ngờ một con người lại có thể thay đổi xoành xoạch thái độ như ả.
Quay người lại nhìn vào Jaejoong, Yunho khẽ buông điếu thuốc, chưa kịp lên tiếng thì Jaejoong đã nói trước.
-Ôi!!!! Chồng chưa cưới, anh muốn gặp em à!!!!— Jaejoong trưng bộ mặt giả tạo cười cười nhìn Yunho. Có lẽ vì có mặt bạn bè của anh nên cậu phải cố gắng đóng vai “người vợ tốt”.
-Tôi đã bảo cậu đừng gọi tôi vậy nữa mà. – Yunho bực bộ nhìn Jaejoong, trong lòng đang thầm mắng chửi cái tên “đầu đất” Kim Jaejoong.
-A…..xin lỗi….— Jaejoong bịt miệng nhớ đến cách xưng hô của mình.
-Ôi!!! Ra là Yunho hyung đã có vợ chưa cưới….Hô hô hô….—Tên con trai cao ngoằng vừa nói vừa ngoạm phần KFC của mình như sợ ai giành lấy, nhìn Yunho với ánh mắt châm chọc.
-Chồng chưa cưới à…thật sao???? – Tên con trai khác, vẻ mặt lãng tử nở nụ cười sát gái đang ngạc nhiên mở to mắt nhìn Yunho.
-AI LÀ VỢ CHƯA CƯỚI CỦA TAO HẢ???? MẤY THẰNG NÀY!!!! – Yunho nhìn hai thằng bạn chí cốt của mình với ánh mắt hình viên đạn, một Kim Jaejoong đã phiền phức, nay lại có thêm hai thằng bạn hay đùa dai, hắn điên mất.
-Hô hô, sao nhạy cảm vậy hyung…. – ChangMin cười hố hố nhìn Yunho đang nổi giận, gân xanh nổi đầy trên trán.
-Nè nè !!!! Tôi chưa bao giờ có ý định cưới cậu. Nên hãy về nhà xin phép hủy hôn rồi cuốn gói về quê đi. – Yunho lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt Jaejoong mà nói, hắn đang rất khó chịu vì cuộc hôn nhân sắp đặt này, khó chịu vì bản tính ương ngạnh và quê mùa của cậu. Hắn chỉ ước cậu biến khỏi mắt hắn thôi.
-Không được.—Jaejoong cũng đáp lại bằng giọng nói lạnh lùng.—Tôi đã lên đây mà tự nhiên bỏ về thì chắc chắn tôi sẽ chết không toàn thây với ba tôi. Trước khi lên đây tôi cũng đã quyết liệt từ chối rồi. Anh đừng tưởng có thể quyến rũ được tôi bằng cái mặt như con gấu ấy. – Cậu nhìn hắn khinh khỉnh, Kim Jaejoong là người có vay có trả, hắn châm chọc cậu thì cậu sẽ trả lại hắn gấp mười lần.
-Vậy….vậy thì lên đây chi??? – Yunho ấp úng, dù gì cũng là hot boy của trường DongBang mà nay lại bị một tên quê mùa mắng là mặt Gấu, mặt hắn đang đỏ dần lên, không biết vì xấu hổ hay là tức giận nữa.
-Tôi không biết bên nhà anh thế nào nhưng nếu tôi phá vỡ hôn ước….thì gia tộc mà tổ tiên tôi gầy dựng sẽ bị ảnh hưởng trầm trọng. Tôi không thể bôi nhọ gia tộc mình được. – Jaejoong vẫn nói bằng chết giọng quyết liệt không chấp nhận thua Yunho. Cậu là ai chứ. Là Kim Jaejoong mạnh mẽ cơ mà !!!
-Trời ơi!!!! Bây giờ là thế kỉ nào rồi mà còn mấy cái tục lệ lạc hậu này nữa…-- Yunho ôm đầu, khó chịu vì những lời lẽ quá mạnh mẽ từ Jaejoong. Con người yếu đuối như thế mà khí chất mạnh mẽ chừng ấy ư???
-Anh còn gì để nói nữa không??? Nếu không, tôi xuống trước đây!!!!
Xoay người bỏ đi. Để lại Yunho ngẩn ngơ suy nghĩ về cái “nề nếp gia phong” của cậu cùng ánh mắt ngưỡng mộ của Yoochun và ChangMin lúc này đã ngừng ăn mà theo dõi cuộc nói chuyện.
-Yunho!!!! Nãy giờ hai người nói gì vậy??? Cái gì mà “hôn thê” chứ???? Ba mẹ hai người sắp đặt vậy sao???? Thằng nhóc đó……-- Tiffany – cô bé dắt Jaejoong lên sân thượng im bặt khi nhìn ánh mắt giận dữ của Yunho.
-Wow~~~ Thằng nhóc đó thật đặc biệt. --Yoochun xuýt xoa khen ngợi sự mạnh mẽ của Jaejoong, dám đối đầu với Jung Yunho đại thiếu gia, còn nói với phong thái không hề sợ sệt như thế thì trên đời chỉ có một mình Kim Jaejoong mà thôi..
-Cậu thích à???? Thích thì nhường cậu đấy!!! – Yunho bực bội trả lời.
-Được không đó? – Yoochun nhếch mép cười làm ba người còn lại ngẩn người khi thấy một Yoochun đào hoa, sát gái mà lại để ý một thằng nhóc quá ư là bình thường, mà thằng nhóc đó lại là hôn thê của Yunho.
……………..
“Reng, reng…..”
Tiếng chuông tan học vang lên. Jaejoong bước đi trên con đường đầy nắng. Khẽ hát bài hát “ba con gấui” quen thuộc thì chợt sững người lại.
-Gì vậy??? – Jaejoong ngước đầu nhìn cô ả đanh đá lúc trưa đã dắt cậu đến gặp Yunho. Bên cạnh ả là hai tên “sumo”, mặt mày bặm trợn nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống..
“Chát”
Ngớ người vì cái tát của Tiffany, Jaejoong chưa định thần được gì thì giọng ả lại vang lên lảnh lót.
-Biết khôn thì đừng có đeo bám Yunho nữa. Nếu mày biết điều, rút lui thì tao nể tình mà tha cho mày.
-Hì…. – Jaejoong phì cười vì cái cách trả thù quá trẻ con của ả. – Sao cô quan tâm đến CHỒNG CHƯA CƯỚI của tôi vậy ???? Cô nghĩ làm vậy thì Yunho để ý đến cô à???? Quá ấu trĩ….—Jaejoong nhếch mép cười, với cậu thì cô ả trước mặt chỉ là một con bé mới lớn thôi, muốn đấu với Kim Jaejoong này à, đợi kiếp sau đi.
-Thằng này láo, dạy cho nó một bài học. -- Tiff tức giận hét lên, ra hiệu cho hai tên đàn em phía sau, ả không cần biết Kim Jaejoong là ai cả, chỉ cần dám tranh Yunho với ả thì chỉ có đường chết mà thôi.
Binh…bốp…bốp…
………………
Nhăn mặt vì thuốc sát trùng, cậu cũng là cao thủ chứ bộ. Nhưng bọn chúng quá đông, lại to con hơn cậu, bọn chúng ngồi dậy không nổi thì cơ thể cậu đau nhức cũng là chuyện bình thường.
-Con nhỏ ác độc, dám cho một đám hùa nhau đánh mình. – Jaejoong bực bội rủa thầm con ả khốn kiếp, nhìn mặt mày xinh đẹp nhưng đâu ngờ cũng chỉ là một con rắn độc
……………………….
Canteen trường DongBang
“Keng”
Jaejoong liếc mắt về phía tiếng động vang lên, khẽ thở dài.
-Lại là con ả đó.
“Chát”
Tiffany giơ tay tát vào mặt cậu trai, cơ thể nhỏ nhắn, yếu ớt té mạnh vào người Jaejoong. Chưa kịp ngồi dậy thì lại tiếp tục ăn phải một cú đạp từ ả. Đưa đôi giày bị nước canh vấy bẩn ra trước mặt cậu bé tội nghiệp, ả thét lên:
-Lau đi.
-…. – Cậu ta vẫn im lặng cúi đầu không dám nhìn vào ả, đôi mắt long lanh ngấn nước chực vỡ ra, cả canteen đầy người chả ai dám can thiệp, ả là ai kia chứ, là người luôn đi cùng Yunho, chạm vào ả coi như tới số với hắn.
-TAO BẢO MÀY LAU ĐI, MÀY BIẾT ĐÔI GIÀY NÀY TRỊ GIÁ BAO NHIÊU KHÔNG??? NẾU MÀY KHÔNG MUỐN BỒI THƯỜNG THÌ LAU ĐI. – Giọng ả thánh thót, làm cả canteen giật mình, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đang diễn ra, thầm thương cho số phận cậu bé tội nghiệp ấy
Cậu bé vẫn sợ hãi mà cúi gầm mặt, bàn tay run rẩy của cậu bé từ từ đưa ra, chuẩn bị chạm vào đôi giày của ả.
“ Róc róc róc….”
Jaejoong cầm ly nước đổ thẳng vào chiếc giày bị bẩn của Tiffany, nhăn mặt cười.
-Đôi giày cao cấp vậy thì đổ nước cũng sẽ sạch mà.
-MÀY….MÀY DÁM LÀM THẾ HẢ??? -- Tiffany nổi giận, sắc mặt u ám của ả làm mọi người lên tưởng đến con bò đang bị chọc tiết.
-Nè, cô nghĩ đây là nhà cô hả??? --- Jaejoong nói xong xoay người sang cậu bé đang ngồi dưới đất, mặt trắng bệch vì sợ. – Đứng lên đi, sao nhóc lại quỳ dưới chân con điên đó. Quần áo cậu dơ hết rồi. Vào toilet rửa đi. – Cậu tuy không thích xen vào chuyện người khác, nhưng với Tiffany thì khác, ả dám sai người đánh cậu thì mọi thứ liên quan đến ả đều liên quan đến cậu. Và danh sách đen của cậu có thêm tên của ả, đứng ngay sau tên của hắn – Jung Yunho.
“Bốp”
Gò má Jaejoong bị đỏ lên vì cái tát của Tiffany. Mọi người tròn mắt kinh ngạc.
-Loại người hống hách như cô, phải dạy cho một bài học mới được. Đừng tưởng con gái thì muốn làm gì thì làm….— Mặt Jaejoong tối sầm, giận dữ nói, lao đến bên Tiffany, bẻ ngoặc tay ả ra sau.
-Đáng lẽ tôi sẽ trói cô lại và treo ở cột cờ trước sân trường. Nhưng đây chỉ cảnh cáo thôi. Còn dám ỷ mạnh hiếp yếu nữa thì coi chừng. Muốn mọi người xem mình như công chúa thì phải cư xử cho giống một công chúa đi đã. – Jaejoong gằn lên từng tiếng.
Đẩy mạnh ả ra, Jaejoong dắt cậu bé đi vào toilet bỏ lại đằng sau là Tiffany với gương mặt tức giận đỏ như quả cà chua.
< Mày sẽ chết với tao, Kim Jaejoong> --Tiffany’s POV

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét