Love of my life ~~~

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

[NC-17] Tình yêu của Đậu Ngố - Chương 1

Tình yêu của Đậu ngố


Au : Trịnh  Hạo Trung ( Còi Hâm )
Rating: NC-17
Pairing : YunJae, Yoosu, ChunJae……
Genre: SA, yaoi, fun..fun…fun…..
Disclaimer: Yunjae thuộc về chính họ, nội dung câu chuyện thuộc về tác giả…
Status : On-going


Note: Truyện này dựa theo bộ truyện “ CÔ DÂU NHỎ XINH”. Vì quá cuồng nhiệt với bộ truyện đó tớ xin cover lại. Lol.

Summary: Một Jung Yunho ngạo mạn, cầm đầu băng đảng trong trường, đẹp trai, lạnh lùng đụng phải một Kim Jaejoong ranh ma, cũng đánh nhau “pro” không kém. Một Jung Yunho không biết bày tỏ tình cảm thì có thể chinh phục một Kim Jaejoong nhí nhố hay không????

Warnings: - Fic có những yếu tố không lành mạnh, có những đoạn yaoi và những màn quan hệ thể xác theo kiểu BL(boys love), nếu quá hâm mộ, muốn giữ hình tượng idols thì đừng xem, mời click back.



Chap 1:


Kim gia

-Appa à!!! Appa nói gì ạ???? – Tiếng hét lảnh lót vang vọng trong tòa nhà cổ kính, cậu trai có đôi mắt to tròn, chiếc miệng nhỏ xinh, đang cố gắng dùng hết sức lực gào thét.


-Appa bảo con sẽ kết hôn á???? – Không giấu nổi vẻ mặt bất bình xen lẫn ngạc nhiên, thằng bé lại hét lên oai oái.



-Humm….con nghe mà không hiểu sao???? – Người đàn ông mang trên người vẻ uy nghiêm, lời nói rõ ràng, nhấn mạnh tỏa ra hào khí ớn lạnh, khiến người đối diện phải khép nép, run sợ.


-Appa… appa à….. – Nước mắt lưng tròng, cậu bé đang cố gắng níu kéo, cố gắng cầu xin, mong mình sẽ không bị đưa đi, rời xa nơi đã từng gắn bó với biết bao kỉ niệm…. của cậu với umma, và một ai đó.


-Ta không muốn phải nhắc lại thêm lần nữa. Mọi chuyện đã được quyết định. – Quay đầu để tránh nhìn vẻ mặt đáng thương của cậu trai út. Ông Kim lạnh lùng lên tiếng.


-Huhuhu…. Con không muốn. Con còn 8 người chị gái, sao không bắt các chị lấy đi. Con là CON TRAI đó, là CON TRAI đó appa à. -- Cố gắng nhấn mạnh 2 từ “ con trai” để mong ông Kim có thể đổi ý. Ai đời bản thân là con trai mà bắt đi kết hôn với một thằng con trai. Cậu ấm ức, không chịu khuất phục, nếu có kết hôn, cậu cũng phải lấy con gái, rồi sinh con đẻ cái, chứ làm sao bắt cậu đi làm dâu người khác được.


-Người đó cỡ tuổi con làm sao bắt lấy chị con. Con đừng có bướng như vậy. Con nghĩ thử đi, đàn ông con trai ai mà chịu vợ lớn tuổi hơn mình. Đây là vấn đề danh dự gia đình, con đừng nhiều lời nữa.— Giọng nói cương quyết cùng ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt Jaejoong mà nói, khiến cậu thấy rợn người. Cậu mà cãi nữa thì có nước vào rừng tìm xác cậu thôi.


Nhớ lúc trước, cậu đi chơi với bạn mà chưa xin phép ông Kim. Ông bắt cậu trói lại, đem vào rừng, bỏ cậu một mình ở đó khiến cậu sợ đến nước thề rằng không bao giờ dám cãi lời ông. Khẽ rùng mình, lắc đầu xua tan cái quá khứ ám ảnh cậu, Jaejoong thở dài. Không lẽ cuộc đời ăn chơi của cậu đến đây là kết thúc ư????


……………………..


Jung gia


-Appa nói ngày mai cậu ta tới ư????? – Lại giọng hét lảnh lót vang vọng khắp biệt thự nhà họ Jung.


-Con đừng quên là phải ra đón thằng bé đấy!!!!— Giọng ông Jung vang đều đều, vẻ mặt ông tỏ vẻ trầm ngâm khó hiểu.

Yunho biết rõ tính cách của ba mình, dù có làm gì cũng không thay đổi được quyết định của ông. Đành nhắm mắt mà chấp nhận.


-Được rồi, nhưng cậu ta là ai vậy???


-Là người mà mẹ con muốn con lấy!!! – Giọng ông Jung chùn xuống, nỗi buồn vây kín tâm tư của ông.


Yunho nhìn vào đôi mắt sâu thẳm, một nỗi đau không thốt nên lời. Đóng khẽ cánh cửa, Yunho cũng không dám cãi lời, hậm hực bước ra ngoài.

…………..


Sân bay Seoul

Trời trong.

Mây xanh.

Nắng vàng ươm.

Cây xanh tươi.

Tiếng chim ríu rít.

Khung cảnh đẹp, đầy chất thơ cũng không làm cái đầu của Yunho hạ nhiệt bớt tẹo nào.

Quay qua, quay lại tìm kiếm cái gì đó. Jaejoong bặm môi, chu mỏ vì đợi lâu. Làn da trắng hồng không tì vết đỏ ửng lên khi đứng quá lâu dưới cái nắng của Seoul.


-Cậu là Kim Jaejoong ??? – Giọng nói bất giác phát lên từ phía sau


-Hả??? À vâng…… -- Jaejoong giật mình quay ngoắc lại để tìm chủ nhân của giọng nói.


< Lại một tên công tử ăn chơi. > -- Jae’s POV


Dáng người cực manly đứng dựa vào chiếc mô tô màu đen nhìn Jaejoong chăm chú, mái tóc lỉa chỉa màu nâu đỏ, gương mặt nhỏ nhưng nam tính, chiếc mũi cao thẳng, thẳng hơn cả mũi Jaejoong, cặp môi dày, cặp mắt xếch….Tất cả…tất cả….tạo nên một Jung Yunho đẹp trai, hào hoa, đang cướp đi linh hồn bé nhỏ tội nghiệp của mọi người xung quanh, nhưng với Kim Jaejoong thì không.


-Dù biết trước rồi, nhưng không ngờ cậu lại bình thường như vậy. – Giọng nói lạnh lùng vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Jaejoong.


<Aish, không ngờ tên này khó “thu phục” hơn mình tưởng nhiều. Nhưng cũng không ngờ lại lỗ mãng như thế…. > -- Jaejoong tức tối vì bị người khác xem thường, trợn mắt nhìn người đứng trước mặt vẫn dửng dưng nhìn cậu, cái suy nghĩ về con người trước mặt ngày càng mang nặng ý “coi thường”, cậu liếc xéo hắn.


-Nè !!! -- Jaejoong đỡ lấy mảnh giấy từ tay Yunho – Đây là địa chỉ nhà tôi. Tôi có hẹn. Cậu tự về đi.


Jaejoong thêm một phen trợn mắt, nhìn Yunho như ăn tươi nuốt sống.


< Bình tĩnh, bình tĩnh, Jaejoong à.> -- Jaejoong’s POV


Cố gắng lấy vẻ mặt dễ thương nhất mình có, Jaejoong lắp bắp.


-Nhưng… nhưng tôi đâu biết gì nơi này…..sao bỏ tôi một mình chứ….chồng chưa cưới à ????


-CÁI GÌ???? CẬU VỪA GỌI GÌ???? CHỒNG CHƯA CƯỚI Á???? – Yunho mặt đỏ lừ, nắm cổ áo Jaejoong hét lớn – ĐỪNG GỌI KIỂU ĐÓ NỮA!!!!


< Anh ta không phải sắp làm chồng mình sao???? Sao lại phản ứng thái quá như thế chứ > Jaejoong’s POV


-Biết…biết….rồi….—Jaejoong lắp bắp khi nhìn thấy gương mặt tối sầm nổi đầy gân xanh.


“ Brum brum”


Thả áo Jaejoong ra, Yunho leo lên mô tô, vọt mất dạng. Chỉ thương cho con heo đang đừng như trời tròng vì quá sock.


-Tên chết tiệt. Tên thối tha. Tên không biết điều. Tên hư hỏng, chẳng biết kiếp trước mình có ân oán gì với hắn ta nữa…..Haizz… -- Tiếng ai đó đang than trời trách đất, đầy nỗi oán hận, hận không thể xé xác cái tên đó thành trăm mảnh. Không ngờ lần đầu gặp mặt “chồng tương lai” lại như thế.


Khẽ thở dài bước tiếp. Jaejoong ngẩn người, miệng rỉ vài giọt nước  “ Wow ~~ khu nhà này đẹp thật. Đẹp thật, sang trọng thật ”


Thoát khỏi cơn mê, Jaejoong nhảy cẫng lên


-Hahahaha. Vậy là trúng con đại gia rồi….. – Jaejoong nhảy lưng tưng ngoài đường như vừa bắt được hủ vàng.


-Xem ra chồng chưa cưới của mình hơi hung dữ nhưng cũng thuộc dạng lắm tiền nhiều của. Hahahah. – Miệng Jaejoong lại chảy vài dòng chất lỏng. – Vậy thì cũng không tệ, mình sẽ cố chịu đựng….Hahahaha…..


…………


“Cạch”


-Ôi !!! Yunho, giờ con mới về à ???? Ngày như thế này thì con phải ở nhà tiếp khách chứ, sao lại đi như vậy hả con? – Ngưới phụ nữ hiền từ cất giọng nhẹ nhàng mắng yêu Yunho.


-Chồng chưa cưới. Anh về rồi à ???? – Jaejoong mắt long lanh, nhìn Yunho vừa bước vào cửa.


Yunho trợn tròn cặp mắt nhỏ xíu, nhìn Jaejoong như muốn ăn tươi nuốt sống, hắn đã bảo không được gọi hắn là “chồng chưa cưới” cơ mà. Sao tên đầu heo này lại lì lợm như thế chứ.


-Hahaha... Yunho, con ngồi đi. Hôm nay về sớm hơn bình thường, xem ra con cũng háo hức quá ha. Hahaha… – Giọng ông Jung vui vẻ phá tan cơn giận của Yunho.


-Đúng vậy, hô hô hô – Giọng người phụ nữ hiền từ cất lên.


-Hắc hắc hắc… -- giọng Jaejoong cũng cất lên


-Ánh mắt hình viên đạn của Yunho nhìn Jaejoong chằm chằm như cảnh cáo cậu hãy yên phận của mình.


-Hô hô hô. Chúng ta phải hòa thuận với nhau….nhé CHỒNG CHƯA CƯỚI. – Jaejoong nhìn Yunho bằng ánh mắt còn-lâu-mới-áp-đảo-được-tinh-thần-của-tôi.


Quay người bước lên lầu, bỏ lại ba con người đang hí hửng cười nhưng Yunho lại đứng khựng lại khi nghe giọng ông Jung.


-Haha, có lẽ nó còn mắc cỡ đó mà.


-Vâng ạ. Cậu ấy vẫn đang còn DẬY THÌ nên tâm lý mới khó chịu vậy đó ạ!!!! – Jaejoong ranh ma cười hô hô khi nói chuyện với ông Jung.


Yunho xoay người lại, trừng mắt nhìn Jaejoong khi nghe câu nói của cậu. Đôi mắt biết nói như muốn nuốt chửng lấy cậu – kẻ đang quấy rối, phá tung cuộc sống của hắn lên.


-Từ ngày mai Jaejoong sẽ đi học cùng con. Nhớ chăm sóc con dâu ta cho tốt. Nghe chưa hả???? – Ông Jung bắt đầu thôi cười giỡn, vẻ mặt nghiêm khắc hiện hữu trên gương mặt ông.


< Cái gì > -- Mặt Yunho tối sầm lại khi nghe phải học chung Jaejoong.


Trong khi đó….


-Ôi!!! Thật là tuyệt quá !! Cuộc sống học sinh Seoul chắc thú vị lắm.Hô hô hô -- Jaejoong vui vẻ cười nói.

-Hô hô hô -- Giọng ông Jung cất lên

-Hô hô hô – Giọng Jaejoong cất lên

-Hô hô hô -- giọng người phụ nữ cất lên.


Yunho mặt tối sần cất bước lên lầu, lẩm bẩm < Sớm muộn gì tôi cũng sẽ làm cho cậu tự động rời khỏi đây >

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét