Love of my life ~~~

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

[NC-17] Tình yêu của Đậu Ngố - Chương 4

Chap 4
 Ngâm mình trong bồn tắm rộng rãi, dùng tay nghịch những cánh hồng được thả vào bồn, tâm hồn nhẹ nhõm thật, nhưng sao nước mắt lại cứ muốn trào ra thế này, nghĩ tới lúc đó đầu cậu lại muốn nổ tung.


< Tên Jung Yunho xấu xa đáng ghét, anh là ai cơ chứ? Dám cướp đi nụ hôn đầu đời của tôi ư? Xấu xa, đáng ghét, hứ, tôi hận anh, đồ con gấu đáng ghét.> -Jaejoong’s POV



…………………


-Yunho à!!!! Anh nghe em nói đi!!!!—Tiffany đang cố gắng bước nhanh hơn để theo kịp Yunho, chân đã dài rồi mà còn đi nhanh thế thì sao có thể theo kịp cơ chứ.


-Gì nữa đây??? Tôi thật sự mệt mỏi rồi. Cô đừng có mãi đi theo tôi như thế được không?- Đúng là đồ con gái phiền phức.


-Em biết….nhưng Yunho ah…-- Giọng ả bắt đầu chùn xuống, đôi mắt to mở ra trông thật đáng yêu như muốn được làm nũng.


-Cô muốn nói gì đây hả????— Anh nhíu mày lại, kinh tởm, bây giờ anh chỉ muốn kết thúc chuyện này càng nhanh càng tốt.


-Sao anh lại lạnh lùng như vậy chứ?…Trước đây anh đâu có đối xử với em như vậy!!! – Nước mắt Tiffany bắt đầu rơi. Giọng ả nghẹn lại, tuy chưa bao giờ dịu dàng với ả, nhưng lúc nào anh cũng quan tâm, chăm sóc ả …… như một người bạn, nhưng với ả như thế chưa đủ, ả muốn hơn thế nữa.


-Hết rồi phải không??? – Yunho bắt đầu mất kiên nhẫn, anh không dư hơi nói những chuyện tẻ nhạt này, ở nhà đã điên đầu với một Kim Jaejoong láu cá, đến lớp còn phải nghe những lời nói nheo nhéo bên tay, thực sự khó chịu lắm.


-Nếu em làm gì sai thì em sẽ sửa mà. Anh hãy cho em biết đi.— Nước mắt Tiffany rơi nhiều hơn nhưng…..con người lạnh lùng trước mặt ả lại là Jung Yunho lạnh lùng, tàn nhẫn, chưa bao giờ thể hiện tình cảm đối với một người nào và cũng chưa bao giờ thấy một đứa con gái nào bên cạnh anh. Sao lại động lòng vì vài giọt nước mắt của ả chứ. Thật đáng tiếc.


-Tôi không cần cô sửa chữa gì cả, đừng cố gắng rồi cũng phí sức, càng đeo bám tôi càng cảm thấy phiền phức.—Yunho lạnh lùng bước đi, để lại dáng đứng mảnh mai đang run khẽ lên vì nấc, ả đang chết sững vì những lời lẽ quá  khắc nghiệt từ Yunho.


Sáng sớm vừa cãi nhau với Jaejoong đã bực mình lắm rồi, giờ lại thêm con nước mắt cá sấu quấy rầy. Yunho cứ thản nhiên trút giận lên người ả. Nhìn lại, thì Tiffany cũng thật đáng thương.


< Yunho à!!! Anh cứ từ chối tôi đi, đừng trách tôi thủ đoạn. Tôi thế này tất cả đều tại anh đấy!!!! Jung Yunho!!! Nếu tôi không thể ở bên cạnh anh thì không có đứa nào được phép ở bên anh cả…. Tôi thề sẽ làm tất cả để anh trở về bên tôi. Anh mãi mãi thuộc về tôi.> -- Ánh mắt của Tiffany bỗng trở nên giảo hoạn. Nhếch mép cười. Đúng!!! Tại anh mà ả lại trở thành như vậy !!!! 


……………………………


“Ting tong. Ting tong….”


Mở cánh cổng lớn, Jaejoong ngạc nhiên khi thấy Yoochun đứng đó, không lẽ Yunho đi chơi mà không rủ Yoochun, không nén nổi tò mò, Jaejoong mở lời.


-Cậu đến gặp Yunho???


-Uhm…tớ ghé thăm cậu ta một chút.—Yoochun trả lời nhưng ánh mắt vẫn chằn chằm nhìn vào cậu, hơi khó chịu vì ánh nhìn ấy, Jaejoong nhíu mày trả lời


-Giờ cậu ấy không có ở nhà, lúc khác cậu lại đến. -- Jaejoong không thích con người này, mặc dù anh rất tốt, luôn dịu dàng với cậu, nhưng cậu luôn cảm thấy anh là một con người khó thể hiểu và dường như cậu không thể nắm bắt được.


-Oh vậy à?... Um, giờ cũng không có gì làm…..hay cậu ra ngoài hít không khí trong lành với tớ nhé. – Nở nụ cười sát thủ, Yoochun đang cố gắng chinh phục cậu…. Cậu….món đồ chơi thú vị của anh….


-Đi đâu??? Không phải cậu đến để gặp Yunho sao?…-- Jaejoong muốn từ chối nhưng cậu không biết nên làm gì và nên nói gì.


-Ôi !!! Thằng đó thì lúc nào gặp chả được. Từ lúc lên Seoul cậu chưa tham quan Seoul đúng không???? Có rất nhiều nơi thú vị. Chúng ta đi bây giờ luôn nhé!!! – Yoochun kéo tay Jaejoong dẫn ra ngoài.

-Yoochun à…..— Jaejoong không muốn đi…..

-Ngày hôm nay cậu dành riêng cho tớ nhé!!!! – Mỉm một nụ cười nhẹ, trong đáy mắt anh như muốn nói sẽ thất vọng lắm nếu như cậu từ chối. Người nhà quê như cậu thì rất sợ làm buồn lòng người khác. Vả lại cậu đúng là chưa thăm thú Seoul nên cũng muốn đi cho biết. Trước mặt Yoochun thì cậu chẳng tìm được lý do nào để từ chối cả…..


…………..

-Wow…. Thật là sảng khoái quá đi.– Jaejoong dang rộng hai tay của mình đừng trên chiếc cầu lớn mà đón gió.

-Đi….Hôm nay cậu chỉ cần đi theo tớ thôi!!! – Yoochun lại nắm tay Jaejoong kéo đi, anh muốn nhiều thời gian bên cậu hơn, nó sẽ rất có ích trong việc chinh phục cậu..


Jaejoong’s POV

Hôm nay đúng là nhờ cậu ấy mà mình mới được thoải mái như vậy.

Cậu ấy dắt mình đi đủ thứ nơi.

Được lên du thuyền ngắm cảnh biển, được chạy xe đạp dạo quanh Seoul, được xem phim rất hay nữa.

Cám ơn cậu đã tốt với tớ.

End Jaejoong’s POV


Yoochun’s POV

Wow ~~~ Cậu ấy cười đẹp quá…

Mình đã bị mê hoặc, đúng không nhỉ??? Haha

Nhìn cậu ấy cười vui như vậy, có lẽ mình đã chiếm được tình cảm của cậu ấy rồi.

Nhất định cậu ấy đã xiêu lòng mình rồi.

Tốt quá!

End POV

-Yoochun, cảm ơn cậu, nhờ cậu mà hôm nay tớ rất vui.—Jeajoong chân thành nhìn Yoochun với đôi mắt biết ơn.

-May quá!!!! Mục đích dắt cậu đi chơi đã hoàn thành rồi--- Yoochun vui vẻ ăn tiếp cây kem của mình.

-Ơ…mục đích… ???

-Ah…vì tớ thấy hình như cậu có chuyện gì đó không vui nên muốn giúp cậu giải tỏa đó mà !!! Ah…. Đừng hiểu lầm nha….. Tớ chỉ muốn nhìn thấy mọi người vui vẻ thôi…..


< Cái gì chứ…..sao cậu ấy tốt với mình vậy……lạ thật > --Jaejoong’s POV

……………………


Trợn tròn mắt khi thấy Jaejoong đang cười vui vẻ bên cạnh Yoochun, Yunho nóng máu, mặt đỏ rần rần, nghiến răng ken két.

Yunho’s POV

Cái thằng nhóc này vừa mới hôn mình đây mà giờ lại vui vẻ tung tăng bên cạnh tên khác rồi…..

Nhìn hai người đó vui vẻ thật….

Park Yoochun!!! Cứ trổ hết tài năng của cậu đi……

Con heo hâm ngốc nghếch… cứ chờ đó… bực mình…

End POV

Cảm giác khó chịu bực dọc cứ len lỏi vào tâm trí anh. Cười tươi ư? Sao đối với anh lại cau có vậy chứ? Nhưng… nụ cười đó thật sự rất đẹp… Chỉ tiếc rằng, nó không dành cho anh.

Tức giận…. chỉ một chút
Bực bội…… một chút
Khó chịu……có một chút
Muốn đấm vào mặt Jaejoong…….có một chút…..ah không….. muốn đấm vào mặt Yoochun cơ……

Dám dụ dỗ vợ của người khác…. Nhưng……..chẳng phải anh đã bảo Yoochun “cua” Jaejoong để mình rảnh nợ hay sao???? Sao giờ lại bực mình ra mặt như thế????

Có một tên ngốc !!!! Môt con gấu ngốc……không biết mình đã rơi vào lưới tình từ khi nào…

…………

Chạm mặt Yunho trước cửa lớp. Jaejoong làm ngơ, xem Yunho như người vô hình, bước ngang qua anh, không thèm nhìn lấy một cái…..


Tại sân sau trường DongBang, Jaejoong đang ngồi dưới tán cây, ánh mắt nhìn về nơi nào đó thật xa xăm, nhớ lại mọi chuyện, như đoạn phim quay chậm về mọi việc, về việc hứa hôn, về nụ hôn đầu của cậu đã bị tên ngố đó cướp mất, nghĩ về cuộc hôn nhân của cậu… cậu sẽ hạnh phúc bên người chồng như thế chứ????

“Chát, chát”

Tiếng động ồn áo cắt đứt suy nghĩ của cậu, ngó xung quanh tìm kiếm xem tiếng động gì, cậu bắt gặp một đám nam sinh đang vây quanh cậu nam sinh yếu ớt…..

-LỤC TÚI NÓ CHO TAO. – Thằng đại ca mặt rổ, bụng bự đứng chống nạnh miệng nhai kẹo chóp chép ra lệnh cho bọn đàn em…..

-TỤI MÀY LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY???? ĐỨA NÀO TO GAN ĐỤNG ĐẾN BẠN TAO???— Jaejoong đứng chống nạnh, vẻ mặt khó chịu vì thấy cảnh gai mắt. Vả lại cậu đang bực mình, không ngờ lại có kẻ cho cậu xả stress, đúng lúc thật.

“Binh, bốp, bốp”

Sao một trận hỗn chiến, một lũ to béo đang nằm sát rạt dưới đất, Jaejoong ngạo nghễ phủi phủi tay.

-TAO CẢNH CÁO MỘT LẦN NỮA, CÒN DÁM ĐỤNG ĐẾN BẠN CỦA TAO THÌ TAO SẼ KHÔNG ĐỂ YÊN CHO TỤI BÂY ĐÂU ĐẤY!!! BIẾN!!!! – Jaejoong quát bọn chúng, bọn chúng bỏ chạy như vừa gặp ma….. Xui lắm mới đụng phải cậu….do thân thể ốm yếu nên cậu luyện võ từ nhỏ mà…..

-Sao cái trường này chẳng có trò gì ngoài việc bắt nạt hết vậy… -- Jaejoong lầm bầm.

-Cám…cám…ơn hyung…một lần nữa….— Cậu bé nhút nhát lên tiếng.

-Nhóc tên gì???? –Jaejoong như không để ý đến lời cám ơn, hỏi thẳng.

-Lần trước em chưa cho hyung biết tên à??? Em tên là Kim Junsu.

-Junsu??? Ôi dễ thương thật!!! – Jaejoong thốt lên.

Jaejoong bắt tay Junsu, cười nói:

-Cứ gọi hyung là Jaejoong. Hân hạnh… hyung vừa chuyển tới trường này cũng chưa có bạn bè. Thế nào??? Làm bạn với hyung nhé!!!!

-Tất nhiên rồi…..—Junsu vui mừng vì người bạn mới. Cậu chưa bao giờ biết được bạn là thế nào. Từ nhỏ đã bị ăn hiếp. Lúc nào cậu cũng nhịn nhục mà sống, chưa bao giờ có người đối xử tốt với cậu như Jaejoong. Cậu thực sự, thực sự mang ơn Jaejoong lắm. Cậu sẽ trân trọng tình bạn này.


…………………….

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét